Tôi ngồi vẽ một cánh diều
Vút bay qua những buổi chiều sẫm nhau
Hoàng hôn đổ mực lem màu
Bàn tay ký ức còn đâu sắc đào
Tôi ngồi vẽ một ngôi sao
Rọi vào thăm thẳm đêm nào sáng xanh
Vết roi thất hẹn chẳng lành
Tối đen xô những tròng trành đợi -quên
Tôi ngồi vẽ những dịu êm
Bám vào trăng mộng mà lên thanh bình
Đẹp thơm tô lại ánh nhìn
Vô hình bầm tím trên đường từng đi
Tôi ngồi ngắm cánh thiên di
Vẽ cơn gió cuốn sân si về trời
Sau bao cay buốt rã rời
Tôi ngồi vẽ lại nụ cười tặng tôi