Sảy sàng giấc mơ, một đời thơ cứ hoài mắc nợ
Nợ cuộc tình trắc trở
Nợ kiếp người trời ban.
Sảy sàng thời gian, hất văng ra lép lừng sướng khổ
Giấc mơ loang lổ
Mãi chưa lành mảnh vá con con…
Năm tháng héo hon
Đôi tay đã run run mỏi mòn lượm nhặt
Đời này không điệu vần bằng trắc
Cứ tự do điêu linh…
Ngoảnh mặt về phía lặng thinh
Rồi cũng xong một phần thế giới
Ta và chúng ta cùng đợi
Đợi sảy sàng buồn vui…