Ôi những ngày cuối năm bộn bề nỗi nhớ
Bữa cơm chiều nước mắt rưng rưng
Đếm thời gian như nước chảy không ngừng
Từng ngày rệu rã…
Nhớ mẹ nhớ cha
Nhớ mã mồ tiên tổ
Nhớ lắm mái nhà, bóng đổ hàng cau…
Em ơi gói ghém mau mau
Ta về quê cũ
Nơi xóm giềng, bà con, máu mủ
Nơi đón ta về, giấc ngủ bình yên.
Rồi được mấy lần cánh én chao nghiêng
Ta trở về muốn lăn mình ra đất
Hít hà mùi rạ, mùi rơm…
Ta phải về dâng mẹ bát cơm, mời cha ly rượu
Nghêu ngao hát khúc tình quê
Chén xóm, chén làng, ngất ngưỡng hả hê…
Ta sẽ về…
Còn mấy lần có thể…