Con cò trắng phếu
Lội giữa mùa xuân trôi
Giấc mơ qua rồi nắng nhạt
Cánh đồng bàng bạc trong lòng…
Gió vẫn thốc những cơn lạnh-nóng
Đan xen
Lặng lẽ…
Chú mục đồng cười nhẹ
Giữa thế cuộc nổi trôi
Ngày đi qua bên đời rỗng tuếch
Con bê ngờ nghệch…kêu trời…
Khúc du ca vẫn hát trên cao
Giữa bao la rộng lớn
Xé toạc vành nón dỗi hờn
Chiếc áo cũng xác sơ…
Mục đồng…
Cây lúa…
Bơ vơ…