Trong một khu rừng nọ có một con vịt có sắc màu đẹp đẽ. Lúc ấy có một cô tiên được cử xuống bảo vệ muôn loài. Lúc vừa mới xuống hạ giới thì cô bảo:
– Ta xuống đây để bảo vệ muôn loài, hãy là một người tốt nhé!
– Vâng
Nhưng chỉ mỗi con vịt là bỏ ngoài tai cô tiên nói gì thì mặc kệ cô. Rồi một hôm cô tiên bảo:
– Ta muốn tất cả đều là những người tốt bụng!
Nhưng con vịt vẫn bỏ ngoài tai. Hàng ngày nó rất quá đáng, làm cho các loài thú khác luôn uất ức bực bội trong lòng. Cô tiên thấy vậy cô biến con vịt không còn sắc màu sặc sỡ như lúc ấy nữa. Con vịt xấu hổ chạy biến vào rừng. Từ đó vịt chỉ có màu trắng.