Về đồng 1
Về xưa hỏi lại sân trường
Đầu trần chân đất còn thương học trò
Đường làng khúc khuỷu quanh co
Hoa thơm cỏ lạ đôi co chuyện người
Sông làng chở tiếng cười vui
Dầm chèo hí hả…để trôi câu hò
Lo nghèo hạt lúa tròn vo
Trả công cày cấy đầy kho tiếng cười
Khô rơm ấm chỗ cho người
Lạnh chân ruộng trũng lúa bơi như bèo
Đốt đồng heo nhịn cám treo
Ruộng đang cày ải bòng đèo mà chi
Cau trầu cũng phải nghĩ suy
Trăm năm nào phải chỉ đi chung đường
.
Về đồng 2
Về đồng nhặt hạt ca dao
Gánh qua truông vắng gieo vào buôn sâu
Nợ duyên no ấm bắc cầu
Vén đêm ngẫm lại nông sâu đường cày
Rau dưa củ quả đưa ngày
Chiêm mùa tẻ tám cho vay không lời
Thắp tình qua tiếng cười vui
Thắm câu nhân ngãi
Thắm lời tri giao
Nên duyên nhờ cậy cau trầu
Phải môi phải mắt cho nhau thì về
.
Về đồng 3
Về đồng nghe nắng nghe mưa
Con trâu đi với sớm trưa cùng cày
Mẹ cầm đon mạ trên tay
Cánh cò bay mỏi đâu hay bạt ngàn
Rộng dài cũng tính bằng gang
Nước non vạn dặm từ bàn chân đi
Núi cao thì có Ba Vì
Lòng người chẳng biết lấy gì mà đo
Xôi xéo tranh với xôi vò
Cơm bụi chẳng chỗ nào cho thịt thà
Rộng ngày cỏ cũng cho hoa
Rộng sông nhễ nhại lết la dầm chèo
Không em mới thật là nghèo
Không tình chắc cũng là keo nhất làng
Rộng dài đều tính bằng gang
Nước non vạn dặm từ bàn chân đi
Phan Thành Minh