Bỏ lại sau lưng – Huỳnh Sơn Vũ (Hậu Giang)

Có những cánh đồng chất chứa tuổi thơ
Nơi bàn chân đi qua bao mùa giông bão
Phía cuối trời cánh cò đi, về bao đổi
Rơi những nỗi buồn hằn trên vết chân trâu.

Từ những mùa mưa xuyên qua mùa nắng
Miệt đồng bằng sao câu hát vẫn buồn hiu
Tôi với em lớn lên đã bao mùa rơm rạ
Cũng khóc rồi cười trong những phút xa quê.

Em rời làng quê biết bao con nước ròng, nước lớn
Đã mấy mùa trốn chạy bỏ dòng sông
Anh mang nỗi nhớ chất đầy ba lô nhỏ
Đêm bàng hoàng thành phố chợt hoang mang.

Chiều nay, câu hò buồn lạc lõng giữa dòng sông
Chiếc xuồng nhỏ băng qua mùa ký ức
Bỏ lại phía làng quê những hẹn hò dan dở
Sau lưng thị thành là bóng của quê hương.

Phamngochien.com.vn - 19:24 - 18/10/2024 - Bài văn nghệ sĩ - Tư liệu

Để lại một bình luận