Mùa đông – Phương Bình

Sáng thức giấc chẳng muốn rời cái “ổ” dày công cuộn cả đêm.. Nhưng nhiều khi cái lí trí mưu sinh của một ngày mới không cho phép cái lười biếng của cái giác quan nũng nịu làm trò. Rồi cũng bước ra đường với cái hơi thở phả khói, với mấy đầu ngón tay tê tê, buốt buốt.. Có cái gì đó làm mình vừa run run lại vừa thích thú bởi cái cảm giác dần thích nghi, rồi mình dần chuyển qua cảm giác khoai khoái khi lướt xe đi nhanh trong hơi sương mù mù (dạo này không khí buổi sáng làm mình mường tượng tới mấy đoạn đèo Cầu Đất, trên Sông Pha đường lên Đà Lạt) .

Những con đường mưu sinh đang trở mình tất bật, cái lạnh của mùa dường như đã bị mình làm quen dần rồi quên hẳn đi. Những con người vội vã, hối hả, tất tả trên những chuyến xe như thể sợ mặt trời cướp mất khoảng thời gian của họ.

Tự nhiên mình thích cái không khí này. Mờ sương, se lạnh và cả cái quang cảnh đang ngái ngủ của những đồng lúa hai bên đường. Mình thích đi về phía trước, len lén, nhè nhẹ vào khoảng lờ mờ kia, rồi khám phá, rồi lục lọi trong ấy một số thứ… mà biết đâu có những bất ngờ thú vị.

Lướt đi giữa lòng mùa đông kể ra cũng thú vị thật. Cảnh đẹp quá ! Mặt trời đứng trên ngọn núi thong dong như thể khoan khoái lắm sau một giấc đêm bên kia quả đất . Mây từng lọn chênh vênh, mông mênh rãi đều những vầng ánh sáng ..Ngày mới bắt đầu vươn vai .Không thể bỏ rơi khoảnh khắc dịu ngọt này, lôi trong cặp ra chiếc máy ảnh đời một ngàn chín trăm hồi đó và bắt gặp ngay những khung hình tạm cho là thỏa thê, thỏa mãn, thỏa lòng, thỏa dạ nhất lúc ấy. Chuyến xe ngày cũng nóng lên theo từng con đường, ngõ phố …

Mọi thứ lại theo nhịp một guồng quay
Mùa đông ẩn mình sau mặt trời
Giọt sương rơi xuống bay hơi
Cánh đồng tỉnh ngủ
Giữa mùa đông cơn nắng đang phiêu.

Phương Bình

Phamngochien.com.vn - 19:24 - 06/12/2025 - Bài văn nghệ sĩ - Tư liệu

Để lại một bình luận